Tuyển tập những bài thơ tình yêu hay, ý nghĩa và rất sâu lắng. Mới các bạn cùng đọc.
Là con gái, phải ngang tàng bướng bỉnh
Bước vào đời phải ngạo nghễ, kiêu sa
Nhấc chân lên, ta giẫm hết lụa là
Ngẩng cao mặt, coi thường bọn con trai
_______
Hãy nhìn người yêu mình là đẹp
Chứ đừng nhìn người đẹp mà yêu
_______
Em thừa biết tình anh là gian dối
Nên không thèm đáp lại tình anh
Anh quay gót quên lời anh nói
Tự vạch trần bộ mặt sở khanh
_______
Hỡi những cô con gái yêu kiều!
Trước khi yêu, xin hãy nhớ một điều:
Những chàng trai mà như ngôi sao sáng
Lấp lánh nhiều, nhưng sáng chẳng bao nhiêu
_______
Đứng dậy em ơi, sống cõi đời
Đời dù bạc bẽo đến mười mươi
Em nên điểm phấn tô son lại
Ngạo với nhân gian 1 nụ cười.
_______
Tôi đứng đâu trong cuộc đời này
khi ngày nào dông bão cũng bủa vây
ngày nào tiếng thở dài cũng trở về như những đám mây
ngày nào trái tim cũng hỏi một câu hỏi - bao giờ hết đắng cay?
Tôi đã nhìn thấy người từ nơi chốn đây…
Để đớn đau bắt đầu hành trình của nó
người nhìn thấy yêu thương và chúng ta phải yêu thương theo cách đó
người lặng im và chúng ta phải lặng im như chưa bao giờ biết thở
người bảo quên đi và chúng ta phải quên đi mà không cần hỏi rõ
vì cần quên nghĩa là đã nhớ thêm một lần!
_______
Đào hoa đua nở mừng xuân
Quanh năm hạnh phúc quây quần bên nhau
Ngục tù quá khứ buồn đau
Hồi đầu lãng tử ngày sau nên người
Lòng ta cay đắng gượng cười
Thế gian bạc bẽo dòng đời thị phi
Người con gái cũ tình si
Giờ này cũng bước ra đi phương nào
Đêm say chén rượu cồn cào
Nhớ em da diết ôi sao nhói lòng...
_______
Có những con đường rồi cũng sẽ phải chia
Như lá yêu cây thì cũng phải xa lìa đấy
Có thể một ngày mình thấy buồn biết mấy
Nước mắt chia li : kẻ bước,kẻ lại đây...
Nếu có một ngày không thể đến với nhau
Những điều hứa hẹn bỗng chốc thành tan vỡ
Mình đừng trách nhau và cũng đừng than thở
Có lẽ con đường chung bước chỉ đến đây....
_______
Hoa đẹp . . . Hoa thơm . . . Hoa vẫn tàn . . .
Tình nặng . . . Tình sâu . . . Tình vẫn tan . . .
Rượu đắng . . . Rượu cay . . . Rượu vẫn hết . . .
Người hứa . . . Người thề . . . Người vẫn quên . . .
Trăng lên . . . Trăng tròn . . . Trăng lại khuyết . . .
Tuyết rơi . . . Tuyết phủ . . . Tuyết lại tan . . .
Hoa nở . . . Hoa rơi . . . Hoa lại tàn . . .
Tình đẹp . . . Tình sầu . . . Tình ly tan! . . .
_______
Khi chúng ta già
Em muốn được lên Sapa trồng rau.
Nuôi thêm mấy con gà đẻ trứng
Anh đọc sách, em pha trà
Trước hiên nhà em tưới mấy luống hoa
Khi chúng ta già
Em muốn rời thành phố
Dựng một ngôi nhà trên cao nguyên
Cách xa thế giới
Chỉ có hai đứa mình cùng bầu trời
Khi chúng ta già
Con cháu chúng ta đã lớn
Chúng thuộc về đám đông
Di chuyển rất nhanh về phía trước
Chân chúng mình run... chúng mình không kịp bước
Mình nương tựa vào nhau
Nuôi gà
Trồng rau
Và gói cả thế gian vào lòng bàn tay.
_______
Đêm đêm lặng lẽ lại riêng ta
Nghe hạt mưa đông rớt hiên nhà
Khói thuốc phủ mờ căn gác nhỏ
Thế gian tình ái, thât xót xa
Xin được trở lại tháng ngày qua
Để em chẳng phải mắt lệ nhòa
Sẽ lại cùng ta chung lối ấy
Một trời ký ức đẹp như hoa
_______
Hoa đầu mùa bao giờ chẳng đẹp
Nắng đầu mùa bao giờ chẳng say
Tình đầu tay bao giờ cũng vậy
Thật đậm đà và thật đắng cay
_______

Cuối ngõ ấy anh vẫn tìm nỗi cô đơn
Khi anh nhìn trong mắt em và không thấy mình trong đó
Cà phê nâu, màu môi em đo đỏ
Nỗi thất vọng màu gì, em có biết không?
Cuối ngõ ấy có bao nhiêu người mà em nói thật đông
Anh chỉ thấy toàn người lạ
Người lạ thì chẳng là gì cả
Thế giới thu vào một mái tóc em
Cuối ngõ ấy anh đã tìm được một thói quen
Một thói quen giữa chật chội
Cuộc đời và bộn bề toan tính
Chỉ cần em và buổi chiều thanh tịnh
Một ly nâu đủ ấm áp nụ cười
Cuối ngõ ấy anh đã tìm được một góc nhỏ cuộc đời
Anh đã trao, dẫu rồi em không nhận…
_______
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Từ đấy thu rồi, thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẻo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
Người ấy sang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
_______
Xem thêm: Những bài thơ hay về tình yêu (Phần 2)
Khi anh nhìn trong mắt em và không thấy mình trong đó
Cà phê nâu, màu môi em đo đỏ
Nỗi thất vọng màu gì, em có biết không?
Cuối ngõ ấy có bao nhiêu người mà em nói thật đông
Anh chỉ thấy toàn người lạ
Người lạ thì chẳng là gì cả
Thế giới thu vào một mái tóc em
Cuối ngõ ấy anh đã tìm được một thói quen
Một thói quen giữa chật chội
Cuộc đời và bộn bề toan tính
Chỉ cần em và buổi chiều thanh tịnh
Một ly nâu đủ ấm áp nụ cười
Cuối ngõ ấy anh đã tìm được một góc nhỏ cuộc đời
Anh đã trao, dẫu rồi em không nhận…
_______
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Từ đấy thu rồi, thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẻo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
Người ấy sang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
_______
Nhận xét
Đăng nhận xét