Cùng thường thức những bài thơ đượm chất trữ tình và vô cùng sâu lắng.
Ngược cả lòng mình tìm về nông nỗi
Lãng du đi vô định cảnh chim trời.
_______
Mưa lất phất ướt lòng buốt giá
Gió đìu hiu lạnh dạ nhớ thuơng
Hợp tan cũng chuyện bình thuờng
Gặp nhau. Chung bước. Lên giuờng. Rồi xa
_______
Tưởng biển màu xanh,
Xanh màu phẳng lặng
Ngày xưa tôi chưa yêu
Tưởng tình yêu đầy mộng.
Ngày nay tôi ra biển
Biển đầy sóng lớn
Ngày nay tôi biết yêu
Tình yêu đầy cay đắng...
Không sóng to gió lớn không là biển
Chẳng phải đắng cay chẳng phải yêu.
Đừng đùa cợt với tình yêu em ạ
Đừng lả lơi khi thấy người ta yêu
Tuổi thanh niên đừng tàn nhẫn quá nhiều
Đừng tưởng rằng ai cũng yêu em cả.
Rồi thời gian trôi qua
Rồi hoa nào cũng héo
Nghĩ kỹ hơn một tẹo
Thấy có sự thế này,
Nếu chúng mình gặp may
Thì tiền không cần đếm
Mình vẫn là tổ ấm
Mình vẫn bạn với nhau
Nhưng lại có nỗi đau
Lúc tình hình kẹt quá
Những con mắt đục ngàu
Lo toan đồng cắc bạc
Như bầy chim tan tác
Lũ mình cùng cãi nhau
Khoản này và thứ nọ
Biết thanh toán vào đâu?!
Thơ anh gửi cho em
Đã chuyển giao ra chợ
Chàng thi sĩ ngày nào
Giờ trở thành của nợ
_______
Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau,
Mà là yêu người khác.
Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa
Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa
Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác…
Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc
Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em
Anh rồi cũng chẳng còn ghen,
Những chỗ không anh, em diện màu áo mới.
Tại đường phố đông người
Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.
Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh…
Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.
Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…
Em ngồi nghe lại những bản tình ca
Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế
Vẫn say mê như chưa hề cũ
Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau?
_______
Nếu trong tim ta bóng hình ấy chưa bao giờ phai nhạt
Có thể chúng ta ở trong nhau bằng một tên gọi khác
Bằng những sợi dây vô hình ràng buộc rất riêng…
Có những mối quan hệ không thể gọi tên
Nhưng vẫn chứa đựng bên trong những điều thiêng liêng không dễ mất
Vì thế giới của những kẻ yêu nhau là rất chật
Nên lối rẽ nào cũng rất dễ gặp nhau…
Dù đã từng gian dối để bầm đau
Để nghẹn ngào môi và tim rung lên khắc khoải
Dù đã cứa vào nhau những cơn đau mãi mãi
Vẫn không giữ nổi tim mình, đập loạn nhịp khi thoáng qua nhau…..
Tình yêu thật sự có dễ lãng quên đâu
Phải mất bao lâu để quên đi những thói quen yêu thương đã trở thành cuộc sống ?
Nên nếu đã không thể quên thì cũng không cần phải cố gắng
Chỉ cần để lòng mình thấy thật bình yên…
Rồi đến một ngày, có thể tự sẽ quên
Hoặc nhớ mong sẽ đưa tin yêu trở lại
Vì có những điều, dù đổi thay cũng vẫn là mãi mãi
Khi trái đất tròn, thì yêu nhau xa mấy cũng về lại với nhau !
_______
Em thấy không thành phố vẫn bình yên
Ngày tháng lại ấm màu lễ hội
Có một chút nhớ nhau trong dòng đời rất vội
Và những ngày dài lắm để quên nhau…
Em thấy không thành phố vẫn xôn xao
Bàn tay vắng bàn tay xuống phố
Vẫn rực rỡ như những ngày hạnh ngộ
Nỗi chờ mong đang mất mát đâu ngờ
Em thấy không mình đã khác ngày xưa
Ký ức cũng chẳng thể dằn vặt mãi
Bình yên quá trong một ngày gặp lại
Thấy lòng quên như chưa nhớ bao giờ…
_______
Cứ bảo rằng yêu có phải đâu
Chỉ hơi mên mến lúc ban đầu
Chỉ hơi nhơ nhớ lúc vắng xa.
Cứ bảo rằng yêu có phải đâu
Cứ bảo không yêu sao lại nhớ
Sao lúc gặp nhau cứ sợ bạn cười
Bốn mắt nhìn nhau sao mặt đỏ
Rõ ràng yêu nhận quách đi thôi.
_______
Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau
Mà cùng yêu thằng khác
Anh sẽ giống như một người con gái
Sẽ dịu dàng hơn chính em ngày xưa
Chẳng phải lo khi không có áo mưa
Vì cùng dương thì làm sao mà dính
Trong tình yêu mà anh là nữ chính
Chả tội gì phải ganh tị với em
Và giờ đây anh cũng chẳng cần ghen
Vì người yêu anh chẳng thèm con gái
Phố vắng chiều tàn
Anh lả lướt đầm xinh
Sẽ một ngày anh thấy phục mình
Khi em lên xe hoa về nơi ấy
Anh sẽ thương thay cho chồng em vậy
Không biết rằng nó đổ vỏ cho ai
5 tháng sau có thai
Em sinh ra thằng da đen bụ bẫm
Con chào đời
Gương mặt em giọt mồ hôi lấm tấm
Như ngày nào rong chơi...
Có bao nhiêu con gái ở trên đời
Anh từng nghĩ chỉ em là duy nhất
Nhưng giờ đây anh đang cười ngất
Khi biết mình con gái - giống người ta
Cạnh bạn trai nghe những bản tình ca
Cũng dịu dàng, cũng thướt tha như thế
Cũng say mê khi dần về nhà nghỉ
Chẳng điều gì là không thể đâu em...
_______
Tôi nhớ em thẩn thờ trên phố vắng
Khung trời buồn chết lặng mảnh hồn tan
Gió vi vu thổi lạnh cả tâm hồn
Tôi lê bước trong đêm buồn lặng lẻ...
Sắp tàn đông sao cỏi lòng quạnh quẻ
Nhớ quê nhà cứ nhè nhẹ chiếm hồn tôi
Sài phố xưa sao gợi đến khôn nguôi
Trong tâm hồn bồi hồi tưởng ký ức.
Ánh mắt, làn môi cùng nụ cười triù mến
Gió núi mây ngàn xin mang đến cho em
Lời thành tâm từ tận đáy con tim
Rằng tôi đã nhớ em ...sầu nghiệt ngã...
Bầu trời đêm chớp ngàn sao lơi lả
Hàng cây sầu trọi lá đứng buồn vương
Như lòng tôi cô quạnh giữa đêm trường
Dõi mắt ngó trông hướng cội nguồn...dâu bể...
Thức trọn dêm nay nhớ một người
Một người duy nhất một người thôi
Đêm nay mai nữa ngày sau nữa
Tôi nhớ một người không nhớ tôi
_______
Xem thêm:
+ Những bài thơ hay về tình yêu (Phần 4)
+ Những bài thơ hay về tình yêu (Phần 2)
Nhận xét
Đăng nhận xét