Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câu
Thế là em hờn dỗi
Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau
chẳng ai hiểu vì đâu
Đường đời chia hai ngả
Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi
Vô tình suốt cuộc đời
Anh buồn đau mải miết
Vô tình em không biết
Hay vô tình quên đi
_______
Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu em
Vâng, em hiểu ngoài khơi kia trăm gió
Đưa sóng về rồi đẩy sóng xa thêm
Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
Khắc khoải bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm lạc giữa đại dương màu mực
Biết về đâu nếu chỉ một thân tàu?
Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc
Mai sóng về mỏi mòn và nặng nhọc
Thở bên bờ trong giấc ngủ vô tâm
Hoàng hôn ơi sao mắt bờ quầng thâm?
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng
Phiêu du mãi để hàng dương khô nắng
Sóng có bao giờ yên lặng đâu bờ yêu!
Đại dương xa gió rủ rỉ rất nhiều
Sao nhấp nháy từ ban chiều chờ đợi
Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
-Yêu rất nhiều- là cho cả bờ đâu...
_______
Tuổi mười lăm em lớn từng ngày.
Một buổi sáng bỗng trở thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngan ngát bên thềm
Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
Hương hoa sữa thơm tan trong áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mỏng manh
Tại mùa thu, tại e hay tại anh
Tại sang đông không còn hoa sữa
Tại vô hình, tại gì không biết nữa.
Tại con bướm vàng có cánh nó bay.
Đau đớn nhiều nhưng éo le thay
Không phải thời Romeo và Juliet
Nên chẳng đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương
Chỉ còn mùa thu trọn vẹn yêu thương
Hương hoa sữa vẫn tan về mỗi độ
Hương tình yêu đầu như muốn cùng nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau.
_______
Bài thơ tình anh viết tặng cho em
Là khi anh nằm trên bàn giải phẫu
Từ nay cạch này là rau, là gấu
Này hót gơ, này người mẫu, chẳng mê.
Trả lại em tất cả những tái tê
Những khao khát của một thời khờ dại
Khi vị ngọt tình yêu không còn mãi
Trái đắng đầu mùa đọng lại trên môi…
Không còn là - Anh - một thuở xa xôi
Mà có lẽ, một người hoàn toàn mới
Chẳng trăn trở chuyện tiền nong bực bội
Cũng lụa là, gấm vóc giống như ai
Cũng quặn đau khi dứt kiếp làm trai
Và run rẩy khi hình hài đổi khác
Vẫn ngây ngất trong từng cơn khoái lạc
Nhưng từ giờ người ra giá là anh
_______
Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi
Nhưng tìm mãi đến bây giờ chẳng thấy
Nửa của tôi ơi, em là ai vậy
Sao để tôi tìm tìm mãi tên em?
Chiều dần buông thành phố vào đêm
Ngọn cỏ hàng cây từng đôi ríu rít
Họ may mắn hơn tôi hay họ không cần biết
Nửa của mình hay nửa của ai kia?
Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi
Và có thể suốt đời không tìm thấy
Không có em tôi đành sống vậy
Không lấy nửa của ai làm nửa của riêng mình
Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn
Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một
Nên đôi lúc tưởng như mình đã gặp
Nửa của mình nhưng nào của mình đâu
Không phải của mình chẳng phải nửa của nhau
Thì thượng đế ơi đừng bắt tôi lầm tưởng
Bởi tôi biết khổ đau hay sung sướng
Là đúng sai khi tìm nửa của mình
Tôi tìm em, tôi đã đi tìm
Và vẫn biết trên đời này đâu đó
Em cũng đi tìm... tìm tôi như vậy
Chỉ có điều mình chưa nhận ra nhau.
_______
Em bảo anh đi đi
Sao anh không dừng lại
Em bảo anh dừng lại
Sao anh vội về ngay
Lời nói thỏang gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Sao mà anh ngốc thế
Chẳng nhìn vào mắt em
Sao mà anh ngốc thế
Chẳng nhìn vào mắt em
Chẳng nhìn vào mắt sầu
Chẳng nhìn vào mắt sâu
Những chuyện buồn qua đi
Xin anh không nhắc lại
Em ngu khờ vụng dại
Anh mơ mộng viển vông
Đời sống nghiệt ngã không
Cho chúng mình ấm mộng
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông
Đưa tình về với mộng
Đưa tình về cõi không...
_______
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
"Ai bảo chăn trâu là khổ?"
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
Những ngày trốn học
Đuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được
Chưa đánh roi nào đã khóc!
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích...
Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ, tôi đi
Cô bé nhà bên (có ai ngờ)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương quá đi thôi)
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời
Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi...
Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi!)
Tôi nắm bày tay nhỏ nhắn ngậm ngùi
Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng
Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc bắn em rồi, quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích em ơi!
Đau xé lòng tôi, chết nửa con người...
Xưa quê hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học vị đòn, roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.
_______
Xem thêm:
+ Những bài thơ hay về tình yêu (Phần 5)
+ Những bài thơ hay về tình yêu (Phần 3)
Nhận xét
Đăng nhận xét