Tuyển tập những câu truyện ý nghĩa, thâm thúy và có tính nhân văn vô cùng sâu sắc - phần 15.
1/ Luận về một vụ cướp
Bài học: Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.
- Một băng cướp cực kỳ tinh vi tiến hành cướp nhà băng, khi mới bước vào, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về các người". Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.
=> Điều này được gọi là tinh tế vì chúng đã thay đổi suy nghĩ của những nhân viên trong nhà băng, tiền không phải của mình thì giữ làm gì, mạng mới quan trọng vì nó là của mình. Do vậy không có ai chống đối bọn cướp cả.
- Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, thấy vậy một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"
=> Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc đã đề ra!".
- Trên đường tẩu thoát, nhìn bao đựng tiền, một tên cướp trẻ hơn (có học vấn cao) không nén nổi bèn nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được. Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"
=> Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn bằng cấp, sách vở"
- Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hay để thêm vài triệu chúng ta đã tham nhũng vào trong số bị băng cướp lấy mất!"
=> Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi"
- Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn đó chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu."
=> Điều này được gọi là: Một thằng lao động tay chân quần quật thì không thể bằng một đứa chỉ ngồi ghế rung đùi và ký giấy tờ.
2/ Thỏ viết luận án
Cáo đi săn mồi, thấy Thỏ con ngồi viết lách.
Cáo hỏi:
- Mày viết gì thế?
- Luận án Tiến Sĩ: "Thỏ ăn thịt Cáo"
- Làm gì có chuyện lạ thế.
... - Đi theo tao sẽ biết.
Gặp Chó sói:
- Mày viết gì thế?
– Luận án Tiến Sĩ: "Thỏ ăn thịt Sói"
- Làm gì có chuyện lạ thế.
- Đi theo tao sẽ biết!!!!
Thỏ đưa Cáo và Sói vào động. Trong đó một con sư tử to đang nằm, xung quanh nhiều xương cáo và sói.
Bài học:
- Quan trọng người đứng sau lưng bạn là ai. Xã hội bây giờ dù bạn có yếu nhược thế nào nhưng chỉ cần có gia thế hoặc có kẻ chống lưng thì tha hồ mà ỷ vào để hoành hành.
- Bạn yếu nhược nhưng đối với kẻ mạnh bạn phải dùng trí để xử lý. Trong trường hợp trên, thỏ ban đầu gặp sư tử, sợ sư tử ăn thịt, nó nói rằng thịt của nó ăn không đủ, hãy để nó đi lừa sói và cáo đến cho sư tử ăn. Nhờ thế mà không bị ai ăn thịt cả.
- Từ sói và cáo rút cho ta kinh nghiệm là nên giải quyết sự việc quyết đoán chứ không chần chừ, tò mò đôi khi gây chết người. Ở đây nếu sói và cáo ăn thịt thỏ thật sớm và không tò mò về luận án thì đã không bị sư tử ăn thịt.
- Quan trọng người đứng sau lưng bạn là ai. Xã hội bây giờ dù bạn có yếu nhược thế nào nhưng chỉ cần có gia thế hoặc có kẻ chống lưng thì tha hồ mà ỷ vào để hoành hành.
- Bạn yếu nhược nhưng đối với kẻ mạnh bạn phải dùng trí để xử lý. Trong trường hợp trên, thỏ ban đầu gặp sư tử, sợ sư tử ăn thịt, nó nói rằng thịt của nó ăn không đủ, hãy để nó đi lừa sói và cáo đến cho sư tử ăn. Nhờ thế mà không bị ai ăn thịt cả.
- Từ sói và cáo rút cho ta kinh nghiệm là nên giải quyết sự việc quyết đoán chứ không chần chừ, tò mò đôi khi gây chết người. Ở đây nếu sói và cáo ăn thịt thỏ thật sớm và không tò mò về luận án thì đã không bị sư tử ăn thịt.
3/ Ý nguyện của Alexander Đại Đế
Khi sắp chết, Alexander Đại Đế cho triệu tập các quan trong triều đình đến để truyền đạt ba ý nguyện cuối cùng của mình. Ngài phán rằng
.
.
1. Quan tài của ta phải được khiêng đi bởi chính các vị ngự y (bác sĩ) giỏi nhất của thời đó.
2. Tất cả các báu vật phải được rải dọc theo con đường dẫn đến ngôi mộ của ta.
3. Đôi bàn tay của ta phải được thò ra khỏi quan tài để cho mọi người đều thấy.
Một vị cận thần rất đỗi ngạc nhiên về những yêu cầu kỳ lạ này, đã hỏi Alexander lý do tại sao ngài lại muốn như thế.
.
Ngài Alexander đã giải thích như sau
.
1. Ta muốn chính các vị ngự y (bác sĩ) giỏi nhất phải khiêng quan tài của ta để cho mọi người thấy rằng, một khi phải đối mặt với cái chết, thì chính họ - những người tài giỏi nhất - cũng không có thể nào cứu chữa.
2. Ta muốn châu báu của ta được vung vãi trên mặt đất để mọi người thấy rằng của cải, tài sản mà ta gom góp được ở trên thế gian này, sẽ mãi mãi ở lại trên thế gian này một khi ta nhắm mắt xuôi tay từ giã cỏi đời.
3. Ta muốn bàn tay của ta thò ra khỏi quan tài để mọi người thấy rằng chúng ta đến với thế giới này với hai bàn tay trắng và khi rời khỏi thế giới này chúng ta cũng chỉ có hai bàn tay trắng.
Bài học:
- Con người không bao giờ chống lại được số mệnh.
- Khi chết rồi thì của cải cũng không thể mang đi
4/ Giới luật
Một sư thầy, một chú tiểu đi đến bờ suối gặp một cô gái xinh đẹp đang đứng trông sang bên kia mà không thể lội qua. Thấy hai thầy trò đi đến, cô ngỏ lời nhờ được cõng qua suối. Chú tiểu từ chối để giữ nghiêm giới luật, sư thầy không nói, chỉ gật đầu đồng ý.
Đi được một quãng xa, chú tiểu mới hỏi sư thầy vì sao dám phá giới luật, chạm vào nữ sắc. Nhà sư điềm tĩnh trả lời: "Ta đã bỏ lại cô ấy ở bờ suối bên kia, sao con còn mãi mang cô ấy trong lòng?"
Bài học: Làm gì không quan trọng. Quan trọng là trong lòng mình nghĩ về nó như thế nào. Ngoài mặt thì tiểu tăng không đụng chạm sắc giới nhưng trong tâm thì không thể rũ bỏ.
5/ Ngư ông đắc lợi
Nai đang đi dạo trong rừng thì gặp phải sư tử. Nó bỏ chạy được một đoạn thì đụng phải hổ, sợ quá nó chạy tán loạn một lúc thì lâm vào đường cụt. Đối diện là 2 con sư tử và hổ. Sư tử nói với hổ:
- Mày cút đi! Con mồi này là tao gặp trước.
Hổ giận dữ:
- Không có tao thì mày lại dễ dàng ép nó vào đây như thế.
Sư tử tím mặt lại, không nhiều lời liền lao bổ vào hổ đánh nhau một trận. Đánh đến tối tăm mặt mũi thì chúng nghe được tiếng thét của nai. Lúc cả 2 quay qua nhìn thì thấy nai đang bị một con cáo quắp đi ở đằng xa. Chúng nổi giận liền đuổi theo nhưng vì tranh giành một trận lúc nãy nên đã mệt, không tài nào đuổi kịp. Không ngờ một kẻ hàng ngày bị chúng coi thường lại ngang nhiên cướp con mồi trên tay của chúng như thế.
Bài học: Không chỉ đề phòng với địch thủ mà cũng phải để ý tới kẻ hàng ngày mà chúng ta không coi ra gì. Vì nhiều lúc chính những kẻ yếu đó mới là kẻ đâm sau lưng ta.
Xem thêm:
+ Tổng hợp truyện ngắn hay và ý nghĩa (Phần 14)
Nhận xét
Đăng nhận xét