Tuyển tập những câu chuyện ngắn ý nghĩa về cuộc sống rất đang để đọc và suy ngẫm.
1/ Triết lý về tài sản
Ngày xửa ngày xưa, có một gã hà tiện thường giấu vàng dưới gốc cây trong khu vườn của lão; nhưng cứ mỗi tuần lão thường đi đào hũ vàng lên rồi nhìn đắm đuối những đồng tiền vàng. Một tên trộm đã để ý chuyện này từ lâu, hắn đã đi đến, đào hũ vàng lên rồi chuồn đi. Khi gã hà tiện đến ngắm cái gia tài lần kế tiếp, gã không thấy gì ngoài một cái hố trống rỗng. Gã (vò đầu) bứt tóc, rồi thét lớn đến nỗi hàng xóm đến vây lấy gã, rồi gã kể mọi người về việc mỗi ngày lão đến và thăm chừng hũ vàng thế nào. Một trong số những người hàng xóm hỏi "Ông có lấy đồng nào ra không?"
" Khônggg, tôi chỉ đến ngắm nó thôi." lão nói (giọng than vãn)
"Lại đây nào và nhìn cái hố, nó sẽ giúp ông cảm thấy tốt hơn", một người hàng xóm nói:
"TÀI SẢN KHÔNG SỬ DỤNG LÀ TÀI SẢN KHÔNG BAO GIỜ TỒN TẠI."
2/ Làm lại
Tháng 12 năm 1914, phòng thí nghiệm của nhà bác học Thomas Edison bị thiêu rụi hoàn toàn trong một trận hỏa hoạn. Mặc dù con số thiệt hại vượt quá hai triệu đô la Mỹ nhưng công ty bảo hiểm chỉ bồi thường 238.000 đô la.
Vì theo họ, toàn bộ tòa nhà được đúc bằng bê tông, một vật liệu được đánh giá là không bắt lửa. Ngọn lửa đêm hôm đó đã thiêu rụi nhiều công trình tâm huyết của cuộc đời Edison.
Khi đám cháy vẫn chưa được dập tắt, Charles, cậu con trai 24 tuổi của Edison, hốt hoảng lùng sục, tìm kiếm cha mình giữa đống đổ nát mịt mù khói. Cuối cùng, cậu cũng tìm thấy Edison, rất bình tĩnh, đang quan sát cảnh tượng xung quanh. Gương mặt ông đỏ bừng phản chiếu hình ảnh đám cháy, mái tóc bạc trắng bay phất phơ trong gió.
"Tôi nhìn cha mà tim đau nhói," Charles kể. "Cha tôi đã 67 tuổi, không còn trẻ nữa để bắt đầu lại khi mọi thứ đều đã cháy theo ngọn lửa. Khi trông thấy tôi, cha hét to: "Charles, mẹ con đâu?" Khi tôi bảo rằng tôi không biết, ông nói, "Đi tìm và đưa mẹ con đến đây ngay. Mẹ con sẽ không bao giờ có dịp chứng kiến cảnh này trong cuộc đời một lần nữa đâu."
Sáng hôm sau, Edison nhìn đống hoang tàn và bảo: "Tai nạn này đã mang đến cho ta một giá trị vĩ đại. Mọi lỗi lầm chúng ta gây ra đều bị xóa sổ hoàn toàn. Cảm ơn Thượng Đế. Giờ đây, chúng ta có thể bắt đầu lại."
Ba tuần sau đám cháy, Edison cho ra đời chiếc máy hát đĩa đầu tiên.
3/ Lạc đường
Người con không có khả năng nuôi mẹ già, liền quyết định cõng mẹ bỏ lên núi.
Đêm tối, người con nói rằng cõng mẹ lên núi dạo, bà mẹ lấy hết sức mình trèo lên vai con.
Trên đường đi anh ta nghĩ phải leo cao hơn nữa rồi mới bỏ mẹ xuống. Bỗng anh ta nhìn trên vai mình, thấy mẹ đang cố giấu những hạt đậu rãi suốt đoạn đường đi, anh ta tức giận hỏi mẹ : "Mẹ rãi đậu làm gì thế ? "
"Con ngốc ạ, mẹ sợ lát nữa còn mình con xuống núi sẽ lạc đường."
Nghe xong anh ta bật khóc.
4/ Người công nhân và chim sơn ca
Trong một đêm hè nọ, người Công Nhân nằm nghe một con Sơn Ca hót. Anh ta thích thú đến nỗi ngay tối hôm sau anh ta đặt bẫy để bắt nó. “Bởi vì bây giờ ta đã tóm được ngươi” anh ta kêu lên “ngươi phải luôn hót cho ta nghe”
“Loài Sơn Ca chúng tôi không bao giờ hót trong lồng” con chim nói.
“Vậy ta sẽ làm thịt ngươi” người Công Nhân đáp. “Nghe nói món Sơn Ca nướng ngon tuyệt”
“Không, đừng giết tôi” Sơn Ca nói; “Hãy thả tôi ra, và tôi sẽ nói cho ông 3 điều quý giá hơn nhiều so với cái thân xác còm cõi này của tôi”.
Người Công Nhân thả nó ra, nó liền bay lên cành cây và nói: “Đừng bao giờ tin lời hứa của những kẻ bị giam cầm, đó là điều thứ nhất. Thứ hai : Hãy giữ lấy những gì mình đang có. Và lời khuyên thứ 3: đừng buồn phiền về những thứ đã vĩnh viễn mất đi”. Sau đó con chim hay hót bay đi mất.
5/ Thần Gió và Mặt Trời
Sau khi gây ra thiên tai, bão táp làm đổ sập nhà cửa, cây cối, Thần Gió càng lúc càng tỏ ra ngạo mạn. Một hôm Thần Gió tranh cãi với Mặt Trời xem ai là kẻ mạnh nhất. Nhìn xuống mặt đất, thấy một khách bộ hành khoác chiếc áo tơi đang đi, Mặt Trời bảo: "Chẳng cần cãi nhau làm gì, hễ ai làm cho người khách bộ hành kia phải cởi chiếc áo ra sẽ thắng cuộc và là kẻ mạnh nhất!"
Thần Gió bắt đầu dương oai, thổi làm cát bụi bốc lên mù mịt, cây cối đổ rạp. Những cơn cuồng phong liên tiếp nổi lên, kèm với cái lạnh buốt da, buốt thịt. Tuy nhiên, gió càng lớn chừng nào thì người bộ hành càng cố giữ chặt chiếc áo tơi của mình, làm cho Thần Gió không cách nào lột được chiếc áo kia ra.
Đến phiên Mặt Trời, từ trong đám mây đen, Mặt Trời từ từ ló dạng. Những tia nắng vàng tỏa ra khắp nơi, làm người bộ hành cảm thấy ấm áp, thoải mái. Mặt Trời càng lúc càng nóng ấm. Thế rồi người bộ hành tự động cởi bỏ chiếc áo tơi vô dụng kia ra.
Xem thêm:
+ Tổng hợp truyện ngắn hay và ý nghĩa (Phần 4)
+ Tổng hợp truyện ngắn hay và ý nghĩa (Phần 2)
Nhận xét
Đăng nhận xét