Điều cần tránh khi giao tiếp (Kỳ 13): Vụng về


Ngày nay vẫn không thiếu những người nói chuyện vụng về, không suy nghĩ vô tình gây mất lòng người khác.

Đừng vụng về

Có nhiều người tự nhiên thiếu cái mà người ta thường gọi là duyên dáng nên câu chuyện của họ đụng chạm người nghe và chỉ đem lại cho họ nhiều điều không hay Người ta có thể nói chuyện vụng về trong nhiều phương diện. Có người hễ mở miệng, là nói điều ác cho kẻ nghe.

Họ nói như một cái máy, không ý thức gì về hậu quả lời nói của mình. Vừa bắt tay bạn, họ hỏi dạo này người ta đau ốm nhiều quá, bạn có bị không? Con bạn đau đến hôm chắc liệt chưa? Bạn tưởng họ có ác cảm với bạn nên nói như vậy? Có lẽ bạn hiểu lầm.

Họ vẫn có thiện cảm với bạn, nhưng họ có cái tật, hễ mở miệng là nói những chuyện dữ, gieo ác cảm vô tình như vậy. Gặp tôi, họ vui vẻ lắm, hỏi hết sức tự nhiên: "À hồi đó bạn có ở tù phải không, có mắc nợ phải không?" Họ hỏi những điều như vậy, tôi có thích trả lời hay không, mặc kệ. Họ vẫn cười hề hề.

Có người vụng về nói chuyện khiến người nghe bi quan về cuộc sống, hay cuộc làm ăn của mình. Ai tính lập công ty với họ, họ nói nào thua lỗ, phá sản.

Bạn bàn cùng họ về một người bạn thương mến à! Coi chừng, họ không làm cho bạn có vui sướng gì đâu. Họ sẽ kiếm cho được một khuyết điểm tinh thần hay thể xác để nói. Tôi nói kiếm thì cũng hơi quá, bởi vì tự nhiên, họ không muốn làm bạn phật ý, chủ yếu vẫn là từ tính vụng về của họ nên nói ra điều làm bạn bất mãn.

Có thứ người vụng về khác, khi bàn chuyện cùng ai, họ sẽ nói ra những lời nhận xét không hay của họ về đối phương. Nếu tôi nói chuyện văng nước miếng, họ chỉ tôi và nói: "nước miếng". Áo của bạn gài lộn nút, tóc của bạn rối mù, giày của bạn dính đất, thấy thì họ nói ngay. Bạn bực mình với họ ư? Có can gì với họ, họ cứ nói tự nhiên.

Có nhiều người khác không bàn ngay những điều làm bạn phật lòng, nhưng họ có kiểu nói, giọng nói và những cử chỉ khiến bạn dễ dàng có ác cảm với họ. Khi bạn nói điều gì quan hệ, bằng một giọng trầm trầm chỉ một mình họ nghe thôi, họ lại "ừ" rất lớn. Có khi họ nói to tiếng mà không có gì lo lắng kẻ khác nghe được điều bí mật.

Nhiều lúc, cách họ mở đầu một câu nói, cách họ ra điệu bộ cử chỉ vô cùng vụng về, chướng mắt, bạn thấy không thích họ ngaỵ. Có hạng người khác, vụng về trong việc khen ngợi. Hoặc vì muốn lấy lòng, họ hay xen vào câu chuyện những lời khen ngợi kẻ khác. Nhưng họ không biết nghệ thuật khen chút nào. Có khi họ khen đến trở thành xua nịnh. Do điều họ tán tụng thái quá nên không khỏi làm người ta đỏ mặt và đâm ra khi rẻ họ.

Rất nhiều người làm mất thiện cảm với đối phương vì những chuyện ba láp hay thỉnh thoảng nói lạc đề. Bạn đang thuật lại cho họ một cái đám tang, bỗng họ chặn lời bạn và ngó ra ngoài sân chỉ con gà tha côn trùng. Bạn bàn cùng họ về khoa học, bạn muốn họ tập trung tinh thần vào vấn đề này, nhưng đến phiên họ nói, nào: Manchester United, nào Ronaldo. Họ nói ra hết những gì xảy đến trong đầu óc họ. Bạn phải bực mình.

Tôi không thể kể cho bạn hết những thứ người vụng về trong câu chuyện. Do tật này nên điều họ nói ra, thường va chạm tự ái kẻ khác. Những khi bàn chuyện, lời của họ chỉ gây thiệt hại cho họ.

Tuy vậy, bạn hãy chớ trách cứ gì họ nhiều. Họ là hạng người đáng thương. Thay vì xét nét, bắt lỗi họ như nhiều người trí thức "rởm" hay làm, bạn nên im lặng, vui vẻ nghe họ nói thôi.

Riêng phần bạn, thỉnh thoảng bạn nên nhờ một vài người bạn thân thiết phê bình giùm cho lối nói chuyện của mình. Điều này rất khó, là ai trong chúng ta cũng giàu tự ái. Vả lại, không có một khuôn thước nào tuyệt đối cho việc nói chuyện. Nhưng dù vậy, những khuyết điểm ai cũng có thể mắc: Bạn nên sửa dần dần. Nhờ đó câu chuyện của bạn có tính chất hấp dẫn. Nó làm cho bạn được nhiều bạn bè và cộng tác.

<< Kỳ 12: Nhạo báng

Nhận xét