Tổng hợp truyện kinh dị Creepypasta (Phần 68)

Tổng hợp truyện kinh dị Creepypasta (Phần 68)

Tuyển tập truyện kinh dị Creepypasta phần 68.

1/ Mèo đen

Mẹ ơi!! Con sợ lắm!!
- Lại gì nữa đây con yêu, ngày nào con cũng nói như vậy, lần này là gì nào, con quái vật một mắt trốn trong tủ quần áo?...
- Mẹ à, không phải...
- .... con mèo đen với hốc mắt rỗng tuếch trốn trong thùng đồ chơi của con, hay là cậu bé hay thò tay lên kéo chăn của con từ dưới gầm giường....
- Mẹ, mẹ không chịu nghe con nói!! Con không sợ chúng.... con sợ cái thứ làm chúng phải lẩn trốn...

2/ Nỗi sợ

Hắn có thể ngửi thấy nỗi sợ.
Sự sợ hãi của bạn dẫn đường cho hắn tới gần hơn.
Giờ hắn đã ở ngay bên cạnh bạn.
Bạn càng lo sợ, càng hoảng loạn, hắn càng vui. Hắn thèm khát dòng máu ấm nóng đang chảy trong cơ thể bạn.
Lúc này , bạn cố gắng trốn chạy, bạn ngăn cách bản thân với thế giới bên ngoài, ngăn cách mình với hắn, nhưng đó, trớ trêu thay, lại chính là điều hắn muốn.
Giờ thì bạn ở một mình, hắn đã biết bạn chỉ có một mình.
Bạn có thể tự trấn an bản thân bằng cách tìm đến những trò tiêu khiển. Có thể đang muốn làm dịu đi nỗi sợ ngay khi đang đọc những dòng chữ này. Nhưng trong lúc bạn còn đang loay hoay với nỗi sợ của mình, thì hắn đã ở đó.
Hắn đã luôn luôn ở đó.
Bạn đã đặt chính mình vào bàn tay của hắn .... Chẳng thể chống cự được nữa đâu, giờ thì hắn có thể kết thúc nỗi sợ của bạn bất cứ lúc nào,....
Nhưng bạn có chắc là bạn muốn thế không?

3/ Bí ẩn 911

Sự kiện xảy ra tại nông trang nhà Wilson đã trở thành vấn đề gây tranh cãi trong giới nghiên cứu sinh vật huyền bí và những người tin vào thuyết âm mưu. Vài người cho rằng chuyện này được dựng lên bởi cảnh sát địa phương nhằm ngăn chặn sự kiểm soát quyền lực của cảnh sát Tây Texas. Một số khác thì tin rằng những cuộn băng của 911 là bằng chứng cho thấy nhân loại vẫn còn nhiều bí ẩn cần giải đáp ngay cả trong sân sau nhà bạn. Cho dù được tin theo hướng nào đi nữa, câu chuyện cũng đã phát triển theo chiều hướng ủng hộ các học thuyết âm mưu. Ngay sau đây là bản tường thuật của lực lượng 911 về sự kiện xảy ra tại nhà Wilson.

Nhân viên tổng đài: “Đây là 911, bạn gặp phải vấn đề gì ?”
Người phụ nữ (Sau này được xác minh là Mary-Ann Jacobs): “Vâng... Xin chào...Có một gã đang lang thang quanh nhà tôi...Chúng tôi đang rất sợ hãi.”
Tổng đài: “Được rồi, thưa cô. Tất cả cửa ra vào và cửa sổ đều khoá chứ ?”
Mary: “Vâng...Chúng tôi làm điều đó đầu tiên. Chúng tôi đang trong trạng thái hoảng loạn. Tôi đang ở nhà bạn trai. Em gái anh ấy cũng đang ở đây, và gã kia vừa … “
Người đàn ông (được xác minh là Mark Wilson): “Chúa ơi. Hắn vẫn còn ở ngoài kia.”
Mary: “Anh có thể nhìn thấy hắn ?”
Mark Wilson: “Ừ. Hắn đang đứng ngay kia và nhìn chằm chằm chúng ta.”
Tổng đài: “Cô có thể miêu tả đôi chút về hắn ?”
Mary: “Ừm... Cao. Khá to lớn. Chắc phải hơn 1m8. Và rất đen.”
Tổng đài: “Hắn là người Mỹ gốc Phi ?”
Mary: “Không. Giống như hắn ta mặc toàn đồ đen vậy. Hắn ta đang đứng ngay cạnh chiếc đèn pha của chúng tôi ngoài sân ”
Người phụ nữ (được xác minh là Stacy Wilson): “Hắn có di chuyển không ?”
Mark: “Không, chỉ đứng yên đó.”
Tổng đài: “Hắn ta có bất cứ hành động nào dạng như đe doạ không ?”
Mary: “Lúc nãy hắn liên tục đi vòng quanh ngôi nhà. Sau đó thì tới đằng trước và đứng im ở đó từ nãy giờ. Hắn đang đứng đó và đối mặt với căn nhà. Tôi nghĩ là vậy. Tôi không thể thấy rõ lắm.”
Tổng đài: “Vâng, thưa cô. Tôi đang gửi một viên cảnh sát tới đó. Đảm bảo rằng mọi người bình tĩnh và …”
Mark: “Chết tiệt…”
Mary: “Gì cơ?”
Mark: “Hắn ta vừa chạy đi. Giống như có thêm phản lực vậy.”
Tổng đài: “Các bạn còn thấy hắn không ?”
Mary: “Này Mark. Anh còn thấy hắn chứ?”
Mark: “Không. Hắn biến mất rồi.”
Mary: “Anh ấy nói là không thấy hắn nữa.”
Tổng đài: “Ok. Cảnh sát Jefferson. Chúng ta có mã 54 ở (địa chỉ bị giấu). Xin hãy trả lời.”
Jefferson: “10-4 nhận lệnh. Tôi đang cách khoảng 5 dặm.”
Stacy: “***”
Mark: “Chuyện gì vậy?”
Stacy: “Hắn vừa chạy xuyên qua cửa sổ.”
Mary: “Chết tiệt. Mark, đi lấy khẩu Mossberg.”
Tổng đài: “Thưa cô…”
Mary: “Bạn trai tôi đang đi lấy súng.”
Tổng đài: “Viên cảnh sát đang trên đường…”
Mary: “Nếu như gã này vào được bên trong…”
Tổng đài: “Nếu như tính mạng của cô hoặc của các bạn cô bị đe doạ, hãy làm bất cứ điều gì để tự vệ…”

4/ Thí nghiệm trên tàu chiến năm 1943 (WWII)

Vào khoảng 17:15 p.m ngày 28/10/1943, Thủy Quân Mỹ đã cho thực hiện thí nghiệm trên một chiếc tàu chiến giúp cho con tàu này "vô hình" trên radar của địch, và "vô hình" với mắt thường.
Sau khi những lần thử nghiệm trước thành công, hầu như thủy thủ đoàn ai cũng đều bệnh và bị mất phương hướng(?)

Lần thử nghiệm cuối cùng. Con tàu hầu như không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng nó chỉ biến mất trong vài phút (những lần thí nghiệm trước con tàu biến mất khá lâu, khoảng 15phút) rồi xuất hiện ở Norfolk, Virginia. Con tàu lại biến mất vài phút sau đó và xuất hiện ở Philadelphia.
Tất cả những thủy thủ đoàn lúc này hầu như đều "hòa làm một" với con tàu. Chỉ có 16 thợ sửa máy sống sót trong thí nghiệm này. Thời gian sau, những người trong số họ đều chết hoặc mất tích.

Thí nghiệm trên tàu chiến năm 1943 (WWII)

5/ Đếm bóng

Tôi dạy con gái tôi học đếm.
Con bé vô cùng thích thú. Lúc nào nó cũng đếm. nó đếm bất kể thứ gì nó gặp, từ ô tô đi trên đường, cho tới những thành viên trong gia đình. Nhà có khách thì khỏi nó, nó chạy qua chạy lại đếm một lượt, hai lượt, rồi ba lượt...
Nó có thói quen ghi những con số đếm được vào mảnh giấy, rồi vứt lung tung khắp nhà. Tôi không lấy đó làm phiền, vì trẻ con mà, cấm sao được.
Một ngày tôi nhìn thấy nó chỉ vào tôi, rồi đếm. Rồi chỉ vào mẹ, vào chị, vào chính nó, xong cứ lẩm bẩm trông rất kì lạ. Đếm xong nó hí hoáy ghi vào một mảnh giấy.
Lúc nó đi ra ngoài sân, tôi lấy mảnh giấy nó để trên giường, kì lạ, có rất nhiều số 9.
Tôi hỏi nó, nó trả lời: "Con đếm bố, đếm mẹ, đếm mọi người mà"
Tôi thắc mắc: Nhà mình sao có nhiều người thế con?
"Vì con đếm cả bóng"
Tôi giật mình!
Vội hỏi nó, tại sao lại ra số 9?
Nó cười khúc khích: Vì bố có 2 bóng, bố không biết à?
Rồi nó chạy biến đi mất.
Tôi thẫn thờ. Ngay sáng hôm sau, tôi nói chuyện với vợ. Gia đình tôi quyết định đưa nó đi làm lễ trừ tà.
Mọi chuyện sau đó khá ổn thỏa.
Cho tới khi, tôi nhìn thấy số 10 xuất hiện trên những mảnh giấy.
Con số cứ tiếp tục lớn dần, lớn dần...

6/ Ra khỏi đó ngay

Con tôi nạt một tiếng thật to khi chúng tôi đang ra xe để đưa nó đi học trước khi đến chỗ làm.
"RA KHỎI ĐÓ NGAY"
"Con làm sao thế, bố mẹ trễ giờ làm cả rồi đấy."
"Con không ra đó đâu, con không muốn cả người mình bị cán nát nhừ ra đâu"
Ngay khi tôi và vợ tôi bước lại chỗ thằng bé để mắng nó vì tội nói linh tinh thì một chiếc xe hơi đã đâm vào nơi tôi và vợ tôi vừa đứng. Tên tài xế say rượu chết trong xe. Nếu con tôi không nạt chúng tôi lúc đó thì bây giờ có lẽ chúng tôi đã nát nhừ dưới xe của tên tài xế kia rồi...
----
Bạn biết không, trẻ con luôn là chỗ để ta tìm thấy niềm vui khi buồn, cũng như niềm tin khi không còn hy vọng, là lý do để sống khi bất mãn với mọi thứ.
Nhưng cũng có những lúc, lời nói của chúng làm ta phải suy nghĩ. Vậy, nói tôi nghe, con bạn đã từng nói với bạn điều gì làm bạn đáng quan tâm chưa?

7/ Anh thực sự đã rất nhớ em

Bạn biết không. Tôi luôn sợ rằng mỗi khi tôi dùng khăn trùm kín đầu để lau khô sau khi tắm sẽ có ai đó, hoặc thứ gì đó đứng trước mặt, nhìn tôi chằm chằm ngay khi tôi vừa rút cái khăn xuống.
Sau một phút hốt hoảng tôi nhận ra đó là chồng tôi, 'người đáng lẽ ra đang đi công tác ở một thành phố khác. Anh mỉm cười dịu dàng: 
"Anh nhớ em quá nên bằng mọi giá phải về."
...
Tôi đang ở trong bếp nấu thứ gì đó trong lúc anh ấy tắm, ngoài trời đang mưa, anh ấy ướt và lạnh.
Tivi chiếu bản tin về cơn mưa lớn bất chợt khiến nhiều người thiệt mạng.
Những cái tên lần lượt được xướng lên.
Con dao trên tay tôi rơi xuống.
Anh vòng cánh tay lạnh ngắt ôm chặt cứng lấy tôi thì thầm.
"Anh thực sự đã rất nhớ em."

8/ Bố mới

Chúng tôi lấy nhau khi tôi vừa tốt nghiệp và có một cậu con trai kháu khỉnh. Hôm nay là sinh nhật 3 tuổi của con trai tôi, sau khi thổi nến, thằng bé chạy tới ôm chầm lấy chồng tôi rồi nói:
- Bố ơi, bố là người bố mới, nhưng bố tốt nhất trên thế giới này đấy ạ.
- Sao lại là người bố "mới" hả con trai?
- Bố trước đây của con xấu tính lắm ạ , ông ấy đã bổ chiếc rìu vào lưng con khi con đang giúp ông ấy chẻ củi phía sau nhà, rồi quấn con trong bao tải cùng với đá để khi bị vứt xuống sông, con không thể nổi lên được nữa...
Chúng tôi không nói nên lời:
-...
- Nhưng giờ con đã có bố mới rồi, và bố sẽ chẳng bao giờ làm thế với con. Con yêu bố lắm.

Nhận xét