Tổng hợp truyện ngắn cực hại não - Cryptic (Phần 27)

Tổng hợp truyện ngắn cực hại não - Cryptic (Phần 27)

Phần 27 sẽ tiếp nối series truyện cryptic ngắn và hại não. Trong phần này sẽ giải thích một số bức tranh của Joan Cornella.

1/  Nguồn nước


Tổng hợp truyện ngắn cực hại não - Cryptic (Phần 27)





Suy luận: Người đàn ông này đi tắm để làm sạch người nhưng lại không biết rằng thứ nước mình dùng để tắm lại còn bẩn hơn. Bức tranh này gửi tới cho chúng ta một thông điệp về môi trường, cũng không biết đâu được có khi nguồn nước mà chúng ta dùng hàng ngày có khi lại là nước được hút từ hầm cầu nhà người khác.

2/ Mặt nạ

Tổng hợp truyện ngắn cực hại não - Cryptic (Phần 27)





Suy luận: Đeo mặt nạ ý nói là sự giả tạo, lâu ngày sự giả tạo này nó đã hằn vào trong người, không thể xóa được nữa.

3/  Đứa bé
Tổng hợp truyện ngắn cực hại não - Cryptic (Phần 27)



Suy luận: Bà mẹ này đang mang bầu cho nên đứa bé kia là bà mượn của bệnh viện để chụp ảnh. Sau khi chụp xong bà ta chuyển tấm ảnh đó sang tivi để xem rõ hơn. Thường thì người phụ nữ khi mang thai đều mong một đứa con hoàn hảo, chính vì thế mà bà ta muốn chụp ảnh 1 đứa trẻ khỏe mạnh để ngắm hằng ngày, mong sao con mình cũng như thế, nhưng ta để ý lúc treo ảnh thì bà đạp lên cả đứa bé. Ý nghĩa của câu chuyện giống như câu "ăn cháo đá bát", tức là bà ta muốn 1 tấm ảnh thật đẹp nhưng sau khi có ảnh bà ta lại cư xử tồi tệ với đứa bé. Đồng thời cũng nói lên nghịch lý bà ta mong có con cái khỏe mạnh nhưng lại ghen ghét và đối xử tệ bạc với những đứa trẻ khỏe mạnh khác.

4/ Kẻ giàu


Tổng hợp truyện ngắn cực hại não - Cryptic (Phần 27)



Suy luận: Kẻ giàu mà có thói quen cướp bóc thì mặc kệ người nghèo dù chỉ làm ra ít họ cũng sẽ cướp theo thói quen.

5/ Mong ước


Tổng hợp truyện ngắn cực hại não - Cryptic (Phần 27)




Suy luận: Người đàn ông này là người có nhiều điểm yếu. Bức ảnh ông ta đi xe lăn có ẩn ý như vậy. Ông ta bất lực trong việc giải quyết nó. Giống như kiểu có súng mà không có đạn. Sau khi gặp nàng tiên ông ta đã ước mình muốn loại bỏ những phần không hoàn thiện đó.
Bức ảnh gửi tới chúng ta một thông điệp rằng đối với những kẻ vô dụng không thể chiến thắng bản thân mình thì sẽ luôn dựa dẫm vào người khác.

6/ Ngoại hình

Tổng hợp truyện ngắn cực hại não - Cryptic (Phần 27)





Suy luận:  Dù bạn có tốt như thế nào nhưng không có ngoại hình thì cũng chỉ là đồ bỏ. Một ngoại hình đẹp thì muốn có bao nhiêu tình yêu cũng được.

7/ Thay đổi vận mệnh

Tôi là một doanh nhân, công ty chứng khoán lớn nhất thành phố hiện giờ do tôi gây dựng nên. Từ ngày thành lập tới nay đã hơn 10 năm, và đà phát triển thì chưa bao giờ dừng lại. Hiện tại mọi việc điều hành của công ty đa phần đều do vợ tôi đảm đương.
Sáng nào cũng vậy, không giống người khác hối hả đi làm, tôi lại tự mình ra cửa hàng tạp chí đối diện mua một tờ báo mới nhất rồi lên phòng, vừa đọc tin vừa nhâm nhi cà phê. Thói quen này đã theo tôi 10 năm rồi.
Như thường lệ, tôi đọc tin chứng khoán trước tiên. "Chà, mã cổ phiếu kia tăng mạnh quá, nếu đầu tư có thể trúng lớn, phải bàn với vợ ngay mới được!"
Tôi liền nhấc điện thoại gọi cho vợ đang ở công ty.
Vừa lắng nghe những tiếng tút tút liên hồi từ đầu dây bên kia, tôi lướt ánh mắt sang mục An ninh trên tờ báo, có một dòng tin đỏ đậm hấp dẫn ánh mắt tôi. Dòng tin đó ghi:
"Lại tiếp tục có án mạng".
"Sáng nay, cảnh sát phát hiện xác một người đàn ông chưa rõ danh tính tại bờ sông, hung thủ vụ này và hung thủ giết người phụ nữ vào trưa hôm qua có khả năng cùng một người, nạn nhân đều bị đâm thủng tim mà tử vong. Nhân chứng tại hiện trường vụ án hôm qua cho biết kẻ thủ ác mặc đồ đen và ..."
"A lô, chồng à, có chuyện gì không?", đầu bên kia đã được nhấc máy, đó là tiếng vợ tôi.
Như đã quen, tôi dịu giọng: "Vợ yêu, anh thấy nên đầu tư vào con cổ phiếu ... '
"Cạch", cùng lúc đó tiếng cửa chính phát ra tiếng động.
Tôi cũng không ngẩng đầu lên mà tiếp tục bàn với vợ, vì biết rằng đó là thằng con của tôi, nhà chỉ có 3 người, vợ tôi đang ở công ty, còn thằng con trai thì thường hay đi học về vào giờ này.
Chưa kịp đặt điện thoại xuống thì bỗng dưng một bóng đen loáng đến trước mắt tôi, khi tôi còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì chỉ thấy nhói một cái ở bên ngực trái.
Tôi cố gắng dùng một tay ngăn máu chảy, tay kia túm lấy đối phương, đôi mắt mở to mà nhìn kẻ đó như cố hết sức tìm ra trên khuôn mặt đối diện đáp án cho 2 chữ "tại sao".

----------------

Căn phòng lại trở về sự tĩnh lặng vốn có, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy. Nếu như không có một thứ..., thì có lẽ chẳng ai biết rằng trước đây một lát đã từng có một người đàn ông ngồi tại chỗ này.... đó chính là tờ báo, nó lăn long lóc ở một chỗ mà không mấy ai để ý.
Trên đó, tại mục An ninh, vẫn là cái dòng tin đỏ đậm "Lại tiếp tục có án mạng" lúc trước, ở đoạn mà người đàn ông nọ chưa đọc xong, nếu ông ta kịp đọc hết nó, chưa biết chừng có thể thay đổi được vận mệnh.
'... Nhân chứng tại hiện trường vụ án hôm qua cho biết kẻ thủ ác mặc đồ đen và... lúc trước khi chết, nạn nhân có trăn trối hai từ ....... "con trai".






Đáp án: Hai nạn nhân bị giết được nhắc đến trong tờ báo chính là 2 vợ chồng nọ.
Hung thủ chính là thằng con. Từ các chi tiết: bố nó không thèm quan tâm đến nó khi nó về, nó lại đi học về từ rất sớm => có thể là cúp học => đây là một đứa hư hỏng. Động cơ của nó chính là gia tài kếch xù mà cha mẹ để lại.
Câu chuyện được giải thích trọn vẹn như sau:
- Điểm kỳ lạ đầu tiên đó là nhân vật tôi khi đọc báo thì người phụ nữ trong báo đã bị giết vào trưa hôm qua, trong khi vợ thì đang nói chuyện với lão, và ông ta đang sống sờ sờ ra đó tại sao lại đọc được tin trên báo chính mình đã chết.
- Đó là vì tờ báo mà ông đang đọc là tờ báo của tương lai, chính xác là tờ báo của ngày mai.
- Giả sử sáng nay là ngày 15, vậy thì tờ báo đó có nội dung vào ngày 16, trong tờ báo nói rằng "sáng nay, người ta phát hiện xác người đàn ông ..." => Xác được phát hiện vào hôm 16, nhưng thời điểm ông ta bị giết là vào sáng hôm nay, ngày 15.
- Theo như tờ báo thì thời điểm người phụ nữ (cũng là vợ) bị giết là vào trưa hôm qua  => tức là trưa ngày 15. Nhưng trở về hiện tại lúc này là sáng 15, vợ đang gọi điện, chưa chết => trong khoảng thời gian tới trưa thằng con sẽ giết luôn bà ta.
- Vợ bị giết sau chồng nhưng được phát hiện trước. Vì sao lại như thế? Vì:
+ Con giết ông bố tại nhà không ai biết nên nó có thời gian đem ném ra sông để che giấu => xác bị phát hiện muộn.
+ Lúc giết bố thì mẹ đang nói chuyện với bố qua điện thoại, nó sợ trong lúc hành động, mẹ nó biết chuyện nên đã tức tốc đi tìm bà ta ngay vào buổi trưa để thủ tiêu. Trưa đó bà vợ bị con giết nhưng do vội vã nên đứa con bị nhân chứng bắt gặp và không kịp che giấu xác mẹ.
- Những chi tiết đầu cho thấy ông chồng thành lập công ty chứng khoán từ 10 năm trước, cũng chính là thời điểm ông ta bắt đầu thói quen đọc báo, vì những tờ báo ông đọc đều nói trước việc của tương lai, ông ta dựa vào nó để chơi chứng khoán nên làm ăn phát đạt. Có thể thấy điều đấy ở chi tiết ông ta đọc tin trên báo rồi bàn bạc ngay với vợ, tựa như đó là một thói quen rồi.
Hay bàn bạc với nhau, vợ biết rằng chồng đọc báo tương lai nên vào lúc vợ bị giết có trăn trối hai từ "con trai" nhằm tố cáo hung thủ là thằng con cho chồng ở quá khứ, giúp chồng qua một kiếp nạn.

8/ Vết mực đỏ

Tôi mới thuê được một căn phòng nằm ở ngoại ô thành phố. Nó nằm trên một đỉnh đồi nhỏ hẻo lánh, lại yên tĩnh và rất phù hợp với sở thích của tôi, đó là vừa chơi game vừa nghe nhạc rock.
Tối nay mọi việc lại diễn ra như thường lệ, tôi lại đắm chìm trong game và rock.
Sau khi kết thúc cuộc vui, vô tình lướt ánh mắt lên kính cửa sổ, tôi liền thấy một dòng chữ lạ: "qlqnl".
Nó chả có ý nghĩa gì, cũng không biết là xuất hiện từ khi nào, chắc là đứa trẻ nào đó nghịch ngợm.
Chỉ có điều lạ là chúng màu đỏ, và mực của nó vẫn đang được kéo dài tới tận chân cửa sổ.





Đáp án:  Lưu ý từ đầu nhân vật có nói căn nhà này tọa lạc tại một ngọn đồi nhỏ, là vùng ngoại ô hẻo lánh, lại rất yên tĩnh, lại vào buổi tối => Do vậy không thể có đứa trẻ nào đó ở đây nghịch ngợm đựơc.
Sự thực đó là có người đã bị một tên sát nhân truy giết, khi chạy tới đây vô tình thấy căn nhà của nhân vật tôi, người này tới và đập cửa kêu cứu nhưng vì nhân vật tôi vừa nghe nhạc rock vừa chơi game nên không để ý, lúc tuyệt vọng, người đó đã viết lên cửa sổ kính dòng chữ "qlqnl" bằng máu.
Thực tế thì không phải nó vô nghĩa nhưng do chữ được viết lên kính từ phía bên kia nên nếu nhìn từ bên trong ra nó sẽ thành vô nghĩa.
Xoay các chữ cho đúng chiều nhìn từ ngoài vào trong, ta có:
 + chữ nl => h, chữ q => e, nhưng do viết vội, lại vì dòng máu chảy xuống dưới tạo thành vệt nên chứ "h" bị cắt đôi thành "ln", còn chữ "e" thành chữ "p", chữ p này mà nhìn từ bên kia kính sẽ thành chữ q
+ chữ l vẫn giữ nguyên là l.
+ chữ q => p.
Ghép lại các từ sẽ thành "help" = lời kêu cứu.

9/ Mùng 1 tết

Lần nào cũng thế, cứ đến ngày này là tôi lại háo hức và vô cùng hưng phấn, vì tôi sẽ được lì xì và ăn kẹo đến chán thì thôi.
Không biết năm nay ai sẽ là người lì xì tôi trước tiên. Tôi nhớ rất rõ năm ngoái là chú Tư, năm kia là dì Liễu.
Reng reng! Có tiếng chuông cửa!
Không đợi bố phản ứng, tôi lao ra mở cửa như tên bắn.
Trước mặt tôi là một thiếu phụ.
"A, dì Liễu! Dì đến rồi sao! Vui quá! Vúi quá! Kẹo của cháu đâu?, lì xì của cháu đâu?!" - Tôi la lên như thấy trước mặt là một núi kẹo hồ lô và 1 đống bao lì xì vậy!
"Ngoan nào, ngoan nào! Cháu năm nào cũng thế! Dì có bao giờ quên quà cho cháu đâu!" - Dì Liễu ôn tồn xoa cái đầu láng của tôi. Rồi tiện tay luồn một bao lì xì vào túi áo của tôi.
Hai dì cháu trò chuyện một lúc thì bố tôi đi ra, bố dừng ánh mắt lại ở dì Liễu, có chút không hài lòng rồi liền nhìn tôi, gắt:
"Thấy mày chạy hồng hộc ra đây, tao tưởng ai, hóa ra là vị thần tài này!" - Xong bố liền đi thẳng vào nhà không thèm ngoái lại.
Khuôn mặt dì Liễu có chút ủ dột, dì ngượng ngùng nhìn tôi rồi cười khanh khách:
"Chà! Bố cháu có lẽ không muốn tiếp dì rồi! Thôi dì sang nhà cậu Sáu thăm hỏi một chút, lát nữa dì lại ghé chơi với cháu." - Nói đoạn dì quay đi.
Tôi cũng biết, dạo này bố tôi với dì Liễu có chút xích mích, chả là dì ấy mê bài bạc nên nợ bố một khoản tiền khá lớn, đã mấy năm rồi chưa trả. Nhưng tôi biết dì Liễu rất tốt, dì túng thiếu nhưng chưa năm nào quên quà tết cho tôi.
"Quà của chú đây!", bỗng có tiếng nói làm tôi đứt mạch suy nghĩ.
Ra là chú Tư, chú ấy mới đến mà tôi không để ý, chỉ thấy tay chú cầm mớ dây cột mấy quả bong bóng đủ màu sắc.
Thuận tay cầm lấy mớ dây, tôi liền cười hì hì rồi đê mê nhìn chúng. Nhưng có điều lạ là tôi nhớ mình chưa từng thích bóng bay thì phải.
Bỗng có thứ gì đó đập mạnh vào đầu tôi.
Đầu tôi liền ướt nhẹp đi, còn đôi mắt thì nhạt nhòa trong màu đỏ, rồi mờ dần.
Trước khi không còn biết gì nữa, tôi nghe thấy một tiếng cười trong trẻo rất to của phụ nữ:
"Mày muốn tao trả phải không, được thôi, có xác thằng con của mày đây, ra mà nhận này!"






Đáp án: Chúng ta cần giải thích một điều là nhân vật tôi không thích bóng bay nhưng lại đê mê nhìn chúng rồi cười hì hì. Sau đó thì bị hung thủ đánh ngất (hoặc đánh chết).
Câu chuyện nhắc khá nhiều đến nhân vật dì Liễu, động cơ lẫn câu nói cuối cùng đều là bằng chứng chứng tỏ người này là hung thủ.
Sự thực thì hung thủ là người khác, một nhân vật được nhắc đến rất ít trong câu truyện, chú Tư. Diễn biến của câu chuyện như sau:
Chú Tư mua bóng bay tặng cho nhân vật tôi, nhân vật không thích bóng nhưng vẫn nhìn nó rồi cười hì hì, vì loại bóng bay này có chứa khí N2O, một loại khí kích thích thần kinh làm người ta bất giác cười và gây tê nhẹ.
Sau đó là một chuỗi các sự việc khác: chờ lúc nhân vật tôi đang choáng, chú Tư dùng một vật nặng đập mạnh lên đầu nhân vật tôi, đầu nhân vật tôi ướt nhẹp đi còn mắt thì nhòa trong màu đỏ, đấy không phải máu vì máu không thể chảy nhanh như thế, mà đó là màu của rượu vang, thứ rượu thường dùng tặng nhau dịp tết.
Chú Tư khi đi đã mua một chai và dùng nó để đánh nhân vật tôi, sau đó dựa vào một tính chất đặc trưng khác trong bóng bay đó là khí Heli, nó làm tăng âm tần giọng nói, khiến giọng cao và trong trẻo như tiếng phụ nữ.
Hắn hét lên giả như mình là dì Liễu hòng đổ tội cho dì ấy. Dì Liễu lúc này vắng mặt, hắn muốn đổ tội cho cô ấy sẽ rất dễ dàng.

10/ Tiếng chuông gió

Ba mẹ đi công tác không về, tối nay tôi phải ngủ ở nhà một mình.
Cẩn thận đóng kín tất cả các cánh cửa, tôi đặt lưng lên giường rồi thiu thiu ngủ, trong cơn mê tôi nghe thấy tiếng chuông gió văng vẳng.
Mở mắt ra nhìn về chiếc chuông gió, tôi thầm hằn học: "Bực mình thật, lúc nãy quên không cất nó đi, để nó kêu inh ỏi như này thì sao mà ngủ được.".
Dẹp nó vào một xó, tôi lại ngủ tiếp.





Đáp án: Tiếng chuông mà nó lúc đang thiu thiu ngủ nghe thấy:
+ một là nó nghe ở trong mơ, nhưng lại tưởng thật nên đem đi cất chuông => thằng này ngớ ngẩn mà thôi.
+ 2 là nó nghe ở hiện thực, nếu là ở hiện thực, căn phòng đã đóng kín, vậy thì sao chiếc chuông gió lại kêu được?, do đó chỉ có thể là có con ma nào đó đang luẩn quẩn ở trong phòng.

<< Xem thêm phần 26

Nhận xét