1/ Slenderwoman
Bóng tối, nhưng thật ra lại không tối lắm bao trùm lên bạn. Trăng tròn chiếu qua đỉnh của các cành cây và soi sáng làn sương mù mỏng manh đang bao quanh bạn. Cái đèn pin bạn cầm nhấp nháy lên xuống. Bạn điên cuồng quan sát xung quanh, nỗi sợ hãi dồn dập và chạy dọc trong từng huyết mạch. Chắc chắn rằng đã có người thông báo rằng bạn bị mất tích khỏi khu vực trại. Tất cả sự dũng cảm mà bạn có đã bảo bạn rằng hãy phớt lờ đi những thứ bạn thoáng thấy qua trước đó để tin rằng hiện tại chỉ có một mình bạn trong bóng đêm u ám này.
Bạn đang bắt đầu tưởng tượng này nọ về những điều khủng khiếp và càng ngày độ “đô” của những thứ bạn tưởng tượng càng lên cao như nhịp tim của bạn tăng lên theo từng phút. Bạn nghe thấy tiếng nhánh cây gãy ở đâu đó gần bạn,bạn chợt nhớ về tất cả những câu chuyện kể lúc bạn và mọi người còn ngồi quay quần ánh lửa trại. Nổi bật nhất trong đám chuyện bên lửa trại đó là câu chuyện của một người anh em của bạn …
Tên của sinh vật ấy là gì ấy nhỉ ? Bạn quên mất rồi. Bạn chỉ nhớ là hắn không hề có khuôn mặt. Cách đó một khoảng lại có thêm một cành cây gãy. Không mắt, không mũi, không miệng. Bạn nhìn xung quanh một cách điên cuồng, nhưng đó là một việc làm bất khả thi khi bạn đang bị làn sương mù này bao bọc. Theo như câu chuyện đó thì hắn được cho là sống trong khu rừng này, nhưng mà đó chỉ là câu chuyện thôi phải không, ta đâu thể tin vào tính chính xác của nó nhỉ ?
Tâm trí của bạn chợt biến mất ngay khi bạn nhìn thấy hình dáng của thứ này nhưng thứ này không thuộc giống đực. Giới tính của người này chắc chắn là nữ. Cô ta mặt một chiếc váy đen ôm sát cô ấy làm lộ các đường cong cơ thể, có những dòng chảy gì đó bao xung quanh cô ấy. Đôi mắt của cô gái ấy lấp lánh dưới ánh trăng sáng. Đó là một đôi mắt sáng lấp lánh tuyệt đẹp. Bạn không thể rời mắt khỏi cô gái ấy.
Tại sao bạn lại cảm thấy sợ hãi như vậy nhỉ ? Sự thoải mái lấp đầy trong bạn khi bạn đi bộ về phía cô ấy. Có thứ gì đó đang tiến ra từ phía cô ấy nhưng bạn không thể nào chạm vào nó. Sự điềm tĩnh như một liều thuốc làm dịu cơ thể bạn. Khi bước chân về phía cô ấy, bạn nhận thấy có gì đó rất khác thường ở cô ấy. Đôi mắt ấy mang một màu đen của đêm tối, đêm tối mịt mờ, đen một cách vô hồn, bạn không thể nào rời mắt mình khỏi đôi mắt ấy bởi nó quá cuốn hút.
Sự sợ hãi lại bộc phát, chúng sôi lên trong dạ dày bạn, nhưng rồi chúng lại biến mất như một đám cháy được dập tắt bằng dòng nước lạnh. Bạn chuẩn bị chiến đấu trong sự bình tĩnh nhưng sức mạnh của bạn dường như biến mất khi bạn đang đắm chìm trong sự thú vị này. Tại sao bạn lại nhìn chằm chằm vào cô ấy như vậy ?
Bạn không thể nhìn thấy miệng của cô ta, thiếu nó à, hình như là còn thiếu một chút gì đó thì phải. Bạn đang tiến gần đến với cô ấy hơn mà bạn không nhận ra rằng cô ta không hề có tóc. Toàn bộ cơ thể của cô ta ngoại trừ đôi mắt đen láy ra thì những thứ còn lại đều trắng như bột, trắng như thạch cao, trắng như bông tuyết của mùa đông.
Bạn dừng bước hẳn, nhưng có vẻ bạn vẫn đang di chuyển về phía cô ấy thì phải, hoặc bạn đang “trôi” về phía cô ta thì đúng hơn. Bạn nhìn về phía cô ấy, nhìn thẳng vào đôi mắt của cô ta, bạn quan sát cô ta cho đến khi tất cả mọi thứ xung quanh bạn trở thành màu đen, đen như đôi mắt của cô ta đã cuốn hút bạn. Mọi thứ trở thành hư vô ngay sau đó. Và cũng chính vào lúc ấy, bạn đã không còn tồn tại trên cõi đời này nữa.
“Người đàn bà trong bóng đêm ấy là ai ?” – câu hỏi truy vấn được đặt ra.
Cô ta là tất cả mọi thứ, nhưng cô ta cũng là hư vô. Cô ta là kẻ vô hồn, nhưng cô sở hữu hàng triệu linh hồn của những kẻ khác. Cô ta tạo cho bạn cảm giác an toàn thoải mái, nhưng cô ta lại chính là nỗi sợ hãi. Cô ta được sinh ra bởi một sinh vật đã chết bởi hắn cần một bóng hình để yêu thương. Nói tóm lại, cô ấy là sự chết choc, nhưng cũng chính là cuộc sống, và cô ta còn tượng trưng cho sự ghét bỏ, nhưng cũng chính là yêu thương.
Tên cô ấy là Slenderwoman.
2/ Sally và chú gấu bông
Đây là câu chuyện về bé Sally.
Sally sống với mẹ nè, bố nè, bé mèo nè, và cô chị tên Gen nữa. Sally chỉ mong muốn có một bé gấu bông có mắt làm bằng nút xanh.
Mẹ bé phải tìm tất cả cửa hàng đồ chơi, lưu niệm để tìm chú gấu. Tất cả cửa hàng đều trả lời cùng một câu là họ đã bán hết hàng rồi, cho tới khi mẹ Sally tìm tới một cửa hàng cầm đồ cũ nát. Một ông già gầy guộc ngồi phía sau quầy hàng, và cái giá ngay sau ông ta là Chú gấu bông có mắt làm bằng nút xanh. Ông già nói với mẹ Sally rằng ông không bán nó được, nhưng mẹ Sally đã trả thêm vài đô để thuyết phục ông ta bán chú gấu. Vui sướng vì tìm được con gấu, mẹ Sally chạy nhanh về nhà để gói chú gấu vào trong một cái hộp thật xinh xắn để chuẩn bị cho Giáng Sinh sắp tới.
Ngày qua ngày, mặt đất phủ đầy tuyết. Giáng sinh đã tới!
Sally mở mắt và nhảy khỏi giường. Giáng sinh đến rồi! Bé chạy xuống cầu thang, mùi bạc hà và bánh táo thơm lừng và cảm xúc mà bé sẽ nhớ mãi. Mẹ và ba đang ngồi trên ghế nhấm nháp tách cà phê nóng và nghe những bản nhạc Giáng sinh rộn rã. Gen đi xuống cầu thang vẫn còn buồn ngủ, và ngồi lên ghế dài. Sally mở quà, từng cái một. Gen cũng mở quà của nó, bố và mẹ cất chai rượu whiskey để uống. Sally với món quà cuối cùng có tên của bé trên đó. Bé mở ra và hét lên hạnh phúc khi nhìn thấy con gấu mới.
Gia đình họ đã dành phần còn lại của Giáng sinh để thử đồ chơi và sản phẩm mới, đi thăm họ hàng, uống eggnog và ăn bánh táo. Màn đêm đã buông xuống và mưa rơi lộp bộp. Bé Sally đã ngủ thiếp đi với Charlie, chú gấu bông mới của bé, trong khi xem phim” Chú tuần lộc mũi đỏ Rudolph.” Gen đi lên lầu để khám phá những món đồ mới của cô. Ba và mẹ thì đi vào phòng, thưởng thức chai rượu whiskey.
Gen ngồi trông phòng nghe nhạc và nhắn tin với đám bạn. Cô lôi ra thứ gì đó trông giống thuốc lá, ngoại trừ xoắn ở hai đầu, và bắt đầu hút thuốc. Cánh cửa đột nhiên bật mở, cô nghe được nó. Cô đang nằm sấp thì bất ngờ cảm thấy một vật nhọn đâm vào xương sườn cô. Chiếc đầu không còn cảm giác của cô đập trúng cái gối. Mắt cô hiện những đốm đen lờ mờ. Cô thấy máu ướt đẫm ga giường. Tim cô đập nhanh. Đau quá.. Cô lịm đi và cuối cùng mất máu tới chết.
Mưa gột sạch tuyết trên cửa sổ. Tiếng mưa rơi tí tách. Mẹ và ba của bé Sally nằm trên giường say bí tỉ, xem chương trình đêm muộn. Cửa phòng họ mở toạc, và ánh đèn từ TV chiếu ra ngoài khung cửa mở. Ba Sally thấy thứ gì đó bò dưới giường. Ông cho rằng đó chỉ là con mèo và tiếp tục xem TV. Mẹ Sally ngủ thiếp đi và ba thì tắt TV và nhắm mắt. Vài giờ sau, mẹ Sally bật dậy. Nhìn vào phía chồng mình, bà kinh hãi khi nhìn thấy mặt ông. Mắt bị móc ra, và bị đâm nhiều nhát trên cổ. Máu rỉ ra từ những vết thương và ngay khi mẹ Sal chuẩn bị thét lên, một cơn đau nhói, trong nửa giây, đi qua cổ họng bà. Cô nghẹt thở trong máu của mình trong một phút trước khi chết.
Sally nằm dài trên ghế. Bé thức dậy và nhận thấy bóng của Charlie nhỏ. Lúc bé ngồi dậy, bé thấy Charlie đứng ở cửa, ẩn trong bóng tối. “Bây giờ chỉ có mình và cậu thôi nhé Sally!”
“Cảm ơn Charlie nha!” Sally đáp.
Khi cảnh sát tới vài tuần sau đó, thông tin được ghi lại: cô chị bị đâm 36 nhát dao sau lưng. Ba cô bé thì bị móc mắt, cổ và lưng bị đâm 29 lần còn người mẹ thì bị cắt cổ.
Không ai tìm được Sally và chú gấu nhỏ. Vụ án này vẫn chưa có lời giải.
Xem phần 46 >>
<< Xem phần 44
Nhận xét
Đăng nhận xét